孙子兵法·九地篇

sūnbīng··jiǔpiān
sūn yuē yòng bīng zhī yǒu sàn yǒu qīng yǒu zhēng yǒu jiāo yǒu yǒu zhòng yǒu yǒu wéi yǒu zhū hóu zhàn wéi sàn rén zhī shēn zhě wéi qīng zhě wéi zhēng wǎng lái zhě wéi jiāo zhū hóu zhī sān shǔ xiān zhì ér tiān xià zhī zhòng zhě wéi rén zhī shēn bèi chéng duō zhě wéi zhòng xíng shān lín xiǎn fán nán xíng zhī dào zhě wéi suǒ yóu zhě ài suǒ cóng guī zhě guǎ zhī zhòng zhě wéi wéi zhàn cún zhàn wáng zhě wéi shì sàn zhàn qīng zhǐ zhēng gōng jiāo jué jiāo zhòng lüè xíng wéi móu zhàn
suǒ wèi zhī shàn yòng bīng zhě néng shǐ使 rén qián hòu xiāng zhòng guǎ xiāng shì guì jiàn xiāng jiù shàng xià xiāng shōu ér bīng ér ér dòng ér zhǐ gǎn wèn zhòng zhěng ér jiāng lái dài zhī ruò yuē xiān duó suǒ ài tīng
bīng zhī qíng zhǔ chéng rén zhī yóu zhī dào gōng suǒ jiè
fán wéi zhī dào shēn zhuān zhǔ rén lüè ráo sān jūn shí jǐn yǎng ér láo bìng yùn bīng móu wéi tóu zhī suǒ wǎng qiě běi yān shì rén jìn bīng shì shèn xiàn suǒ wǎng shēn dòu shì bīng xiū ér jiè qiú ér yuē ér qīn lìng ér xìn jìn xiáng zhì suǒ zhī shì cái fēi huò mìng fēi shòu寿 lìng zhī shì zuò zhě zhān jīn yǎn zhě jiāo tóu zhī suǒ wǎng zhě zhū guì zhī yǒng
shàn yòng bīng zhě shuài rán shuài rán zhě cháng shān zhī shé shǒu wěi zhì wěi shǒu zhì zhōng shǒu wěi zhì gǎn wèn bīng shǐ使 shuài rán yuē rén yuè rén xiāng dāng tóng zhōu ér fēng xiāng jiù zuǒ yòu shǒu shì fāng mái lún wèi shì yǒng ruò zhèng zhī dào gāng róu jiē zhī shàn yòng bīng zhě xié shǒu ruò shǐ使 rén
jiàng jūn zhī shì jìng yōu zhèng zhì néng shì zhī ěr shǐ使 zhī zhī shì móu shǐ使 rén shí shǐ使 rén shuài zhī dēng gāo ér shuài zhī shēn zhū hóu zhī ér fén zhōu ruò qún yáng ér wǎng ér lái zhī suǒ zhī sān jūn zhī zhòng tóu zhī xiǎn wèi jiàng jūn zhī shì jiǔ zhī biàn shēn zhī rén qíng zhī chá
fán wéi zhī dào shēn zhuān qiǎn sàn guó yuè jìng ér shī zhě jué zhě shēn zhě zhòng qiǎn zhě qīng bèi qián ài zhě wéi suǒ wǎng zhě
shì sàn jiāng zhì qīng jiāng shǐ使 zhī shǔ zhēng jiāng hòu jiāo jiāng jǐn shǒu jiāng jié zhòng jiāng shí jiāng jìn wéi jiāng sāi quē jiāng shì zhī huó
bīng zhī qíng wéi dòu guò cóng shì zhī zhū hóu zhī móu zhě néng jiāo zhī shān lín xiǎn zhī xíng zhě néng xíng jūn yòng xiāng dǎo zhě néng zhě zhī fēi wáng zhī bīng wáng zhī bīng guó zhòng wēi jiā jiāo shì zhēng tiān xià zhī jiāo yǎng tiān xià zhī quán xìn zhī wēi jiā chéng guó huī shī zhī shǎng xuán zhèng zhī lìng fàn sān jūn zhī zhòng ruò shǐ使 rén fàn zhī shì gào yán fàn zhī gào hài
tóu zhī wáng rán hòu cún xiàn zhī rán hòu shēng zhòng xiàn hài rán hòu néng wéi shèng bài
wéi bīng zhī shì zài shùn xiáng zhī bìng xiàng qiān shā jiàng wèi qiǎo néng chéng shì zhě
shì zhèng zhī guān zhé tōng shǐ使 láng miào zhī shàng zhū shì rén kāi zhī xiān suǒ ài wēi zhī jiàn suí jué zhàn shì shì shǐ chù rén kāi hòu tuō
复制 复制
朗读 朗读

作品简介

《孙子兵法·九地篇》是春秋时期兵法家孙武创作的一篇散文,讲的是依“主客”形势和深入敌方的程度等划分的九种作战环境及相应的战术要求。

作者简介

孙武

孙武

中国春秋时期军事家

孙武(前545—470年),字长卿,中国春秋时期著名的军事家、政治家,尊称兵圣或孙子,又称“兵家至圣”,被誉为“百世兵家之师”、“东方兵学的鼻祖”。其著有巨作《孙子兵法》十三篇,为后世兵法家所推崇,被誉为“兵学圣典”,置于《武经七书》之首。