芙蕖

cǎo běn zhū huā shì jué shāo rán yǒu gēn shù suì shēng xìng tóng yún chǎn shuǐ zhě yuē cǎo róng chǎn zhě yuē hàn lián
wèi fēi cǎo běn xià wèi mìng zhě fēi xiào pín mào shū ér chéng shuō qián rén zhī rén shì ér qǐng bèi shù zhī
qún dāng lìng shí zhǐ zài huā kāi zhī shù qián hòu jiē shǔ guò ér wèn zhī qiū rán qián chū shuǐ zhī biàn便 wèi diǎn zhuì 绿 jīng shēng yòu gāo shàng shàng yán yǒu fēng zuò piāo yáo zhī tài fēng chéng niǎo zhī 姿 shì huā zhī wèi kāi xiān xiǎng qióng zhì
dài zhì hàn dàn chéng huā jiāo 姿 hòu xiān xiāng xià qiū zài huā wèi fēn nèi zhī shì zài rén wèi yīng zhī zhě huā zhī xiè gào zuì zhǔ rén nǎi xià shēng péng péng zhōng jié shí tíng tíng yóu shì wèi kāi zhī huā cuì bìng qíng zhì bái wèi shuāng ér néng shì jiē yán zhě
yǒu zhī qīng xiāng huā zhī shǔ ér shǔ wèi zhī tuì退 liáng ér liáng zhú zhī shēng
zhì rén zhī kǒu zhě lián shí ǒu jiē bìng liè pán cān ér fēn chǐ齿 jiá zhě
zhǐ yǒu shuāng zhōng bài líng luò nán kān shì chéng nǎi zhāi ér cáng zhī yòu bèi jīng nián guǒ zhī yòng
shì zhě shí shì ěr zhī guān bèi jiā cháng zhī yòng zhě yǒu zhī shí ér yǒu míng jiān bǎi huā zhī zhǎng ér duǎn zhǒng zhí zhī yǒu zhě
mìng zhī zhōng mìng wèi zuì hǎo shēng jìng bàn fāng táng wèi ān shēn mìng zhī jǐn záo dòu chí zhí shù jīng sāi yòu shí bìng lòu wàng tiān shuǐ jiù zhī dài suǒ wèi shàn yǎng shēng ér cǎo jiān mìng zhě zāi
复制 复制
朗读 朗读

作品简介

《芙蕖》是明末清初文学家李渔创作的一篇散文,这是一篇介绍芙蕖的说明文。作者从可目、可鼻、可口、可用四个方面,写出芙蕖的“可人”之处。最后从“适耳目之观”“备家常之用”两个方面得出“种植之利,有大于此者乎”的结论。全文繁简得当,不仅中心鲜明,而且重点突出,笔酣墨畅,淋漓尽致,声调和谐,清雅流畅,富有韵味。

作者简介

李渔

李渔

明末清初文学家、戏剧家

李渔(1611—1680),字笠翁,兰溪(今浙江省兰溪市)人。曾居杭州10年,后又居金陵(今江苏省南京市)达20年,经营书铺,名芥子国”,以刊书闻于时所作传奇《比目鱼风筝误》等十种,全称《笠翁十种曲》。另有短篇小说集《十二楼》(一名《觉世名言》),诗文杂著《李笠翁一家言》等。

参考资料

  • [1]孙正华,春燕,宋芸主编,阅读与写作,西南交通大学出版社,2013.08,第280页
  • [2](清)李渔著;王永宽,王梅格注解,闲情偶寄,中州古籍出版社,2013.11,第379页