鬻海歌

hǎi zhī mín suǒ yíng cán zhī gēng
shí zhī yuán tài liáo luò láo pén jiù shū zhēng
nián nián chūn xià cháo yíng cháo tuì退 guā chéng dǎo 屿
fēng gàn xián wèi jiā shǐ guàn cháo liù chéng
nóng yán dàn wèi xián cǎi qiáo shēn qióng shān
bào zōng gǎn cháo yáng chū yáng hái
chuán zài jiān qíng wèi huáng xiē tóu zào yán yán
chén shāo shuò duī gāo cái tāo biàn chéng xuě
cóng zhū zhì fēi shuāng fēi jiǎ dài chōng hóu liáng
chèng guān zhōng wēi zhí mín wǎng wǎng shí mín cháng
zhōu ér shǐ xiū guān wèi le
zhú zi gōng chéng suī zuò rén xíng cài
hǎi zhī mín xīn ān zi pín
běn cháo shī suǒ yuàn guǎng广 huáng rén dào hǎi bīn
jiǎ bīng jìng zhēng shū chuò jūn yǒu cái yán tiě
tài píng xiāng ěr wéi yán huà zuò xià shāng zhōu shí jié
复制 复制
朗读 朗读

作品简介

《鬻海歌》是北宋文学家柳永创作的一首七言古诗。此诗开头四句领起全诗,以“鬻海”为业而不事耕织的盐民引出盐民煮盐的艰辛;接着二十句写盐民在官租私租逼迫下过着的苦难生活,先是写劳动环境的恶劣,再写劳动过程的漫,加之服徭役的痛苦与官租私租的重重剥削;最后八句是诗人的政治见解,寓讽谏之意。全诗结构谨严,层次井然,不同的艺术手法恰适应了不同内容的需要,卒章显志则体现了曲终奏雅的讽谏之意,读起来似奏章却不失诗味。

作者简介

柳永

柳永

北宋著名词人

柳永(约984—1053),字耆卿,初名三变,字景庄,崇安(今属福建)人。景祐元年(1034年)进士。官至屯田员外郎。排行第七,世称柳七或柳屯田。为人放荡不羁,终身潦倒。善为乐章,长于慢词,以描写歌妓生活、城市风光以及失意文人羁旅行役的生活等题材为主,语多俚俗,尤善铺叙形容,曲尽其妙。词风婉约,词作甚丰,是北宋第一个专力写词的词人,对北宋慢词的兴盛和发展起过重要作用。有《乐章集》。