七谏·初放

píng shēng guó cháng yuán
yán yòu qiáng
qiǎn zhì biǎn néng wén jiàn yòu guǎ
shù yán pián便 shì jiàn yuàn mén xià
wáng chá cháng jiàn yuán
niàn guò gǎi zhě
qún zhòng chéng péng shàng jìn huò
qiǎo nìng zài qián xián zhě miè
yáo shùn shèng shú wèi zhōng zhí
gāo shān cuī wēi liú shuǐ shāng shāng
jiāng zhì 鹿 tóng kēng
kuài dāng dào 宿
shì jiē rán jiāng shuí gào
chì zhú hóng鸿 jìn chī xiāo
zhǎn yòu liè shù táo
pián便 juān zhī xiū zhú shēng jiāng tán
shàng wēi ruí ér fáng xià líng líng ér lái fēng
shú zhī ruò zhú bǎi zhī xīn
wǎng zhě lái zhě dài
yōu yōu cāng tiān zhèn
qiè yuàn jūn zhī ér hòu
复制 复制
朗读 朗读

作品简介

《七谏·初放》是西汉辞赋家东方朔所写创作的一首辞赋。这首诗表现屈原信而见疑,忠而被谤,忠贞遭弃,无辜被流放的痛苦心情。抨击楚王昏庸,群小营私,斥逐鸿鹄,近习鸱枭的黑暗政治,表现诗人独立、坚定的节操,宁可独抱忠信而死,也绝不与世俗同流合污的高尚节操。

作者简介

东方朔

东方朔

西汉著名文学家、辞赋家

东方朔(前154—93),西汉平原厌次人,字曼倩。武帝时,入长安,自荐,待诏金马门。后为常侍郎、太中大夫。滑稽有急智,善观察颜色,直言切谏。曾以辞赋戒武帝奢侈,又陈农战强国之策,终不见用。辞赋以《答客难》、《非有先生论》为著。有《东方朔》二十篇,今佚。