登浮山

绝顶凭谁引,苍藤乍可攀。

偶然临福地,不信在人间。

古洞遥通棹,江光日浸山。

东南百战后,登眺泪潺湲。

复制 复制

拼音版

dēngshān

juédǐngpíngshuíyǐncāngténgzhàpān

ǒuránlínxìnzàirénjiān

dòngyáotōngzhàojiāngguāngjìnshān

dōngnánbǎizhànhòudēngtiàolèichányuán

作者简介

李念兹

李念兹