盐城初夏雨中诵不知春去几多时纱窗几点黄梅雨之句用赋十四首·其七

正是桑榆陶写时,客中丝竹愧羲之。

淮南四月风和雨,尽日垂帘独赋诗。

复制 复制

拼音版

yánchéngchūxiàzhōngsòngzhīchūnduōshíshāchuāngdiǎnhuángméizhīyòngshíshǒu··

zhèngshìsāngtáoxiěshízhōngzhúkuìzhī

huáinányuèfēngjǐnchuíliánshī