有美堂记

jiā yòu èr nián lóng zhí xué shì shàng shū láng zhōng méi gōng chū shǒu háng xíng tiān zi chǒng zhī shī shì shǐ zuò yǒu měi zhī táng gài shī zhī shǒu zhāng ér míng zhī wèi háng rén zhī róng rán gōng zhī shén ài táng suī ér wàng jīn nián jīn líng qiǎn rén zǒu jīng shī mìng zhì zhī qǐng zhì liù ér juàn nǎi wèi zhī yán yuē
tiān xià zhī zhì měi yǒu jiān yān zhě duō qióng shān shuǐ dēng lín zhī měi zhě zhī kuān xián zhī zhī xiāng ér hòu yān lǎn rén zhī shèng kuà dōu zhī xióng zhě zhī chōng zhōu chē zhī huì ér hòu yān gài fàng xīn wài ér fán huá èr zhě yǒu shì yān rán wèi ér jiān
jīn suǒ wèi luó tiān tái héng yuè dòng tíng zhī guǎng广 sān xiá zhī xiǎn hào wèi dōng nán wěi xiù jué zhě nǎi jiē zài xià zhōu xiǎo lòu zhī bāng yōu qián zhī shì qióng chóu fàng zhú zhī chén zhī suǒ ruò fāng zhī suǒ bǎi huò zhī suǒ jiāo shèng rén zhòng wèi dōu huì ér yòu néng jiān yǒu shān shuǐ zhī měi guì zhī zhě wéi jīn líng qián táng rán èr bāng jiē jiàn qiè luàn shì shèng sòng shòu mìng hǎi nèi wèi jīn líng hòu jiàn zhū jīn jiāng shān suī zài ér tuí yuán fèi zhǐ huāng yān cǎo guò ér lǎn zhě wèi zhī chóu chú ér chuàng qián táng dài shǐ shí zhī zūn zhōng guó xiào chén shùn wáng dùn shǒu qǐng mìng fán gàn jīn mín xìng wán ān yòu gōng qiǎo huá gài shí wàn jiā huán shān zuǒ yòu yìng dài ér mǐn shāng hǎi jiǎ fēng fān làng chū jiāng tāo hào miǎo yān yún yǎo ǎi zhī jiān wèi shèng
ér lín shì bāng zhě jiē cháo tíng gōng qīng chén ruò tiān zi zhī shì cóng fāng yóu shì wèi zhī bīn zhàn xíng shèng zhì tíng xiè xiāng yóu lǎn zhī rán suǒ yǒu zhě yǒu suǒ wèi yǒu měi táng zhě shān shuǐ dēng lín zhī měi rén zhī fán ér jǐn zhī gài qián táng jiān yǒu tiān xià zhī měi ér táng zhě yòu jǐn qián táng zhī měi yān gōng zhī shén ài ér nán wàng méi gōng qīng shèn hǎo xué jūn zi shì suǒ hǎo zhī rén yān
nián yuè dīng hài líng ōu yáng xiū
复制 复制
朗读 朗读

作品简介

《有美堂记》是宋代文学家欧阳修应杭州知州梅挚之请写的一篇旨在纪念有美堂的碑记。这篇文章赞扬有美堂占尽地理之胜,奇伟秀绝,既处于四方之聚,百货交流,物产丰富,人烟稠密的都会,又能尽揽山水的美景,二者得兼;并从金陵与杭州的比较中突出杭州,进而盛赞钱王功绩。全文特色有三:一是构思巧妙,虚景成文;二是宾主相形,巧作衬垫;三是曲折圆润,议论层折。

作者简介

欧阳修

欧阳修

北宋政治家、文学家

欧阳修(1007—1072),字永叔,号醉翁,晚年 又号六一居士。吉水(今属江西)人。幼贫而好学。天圣八年(1030年)进士。曾任枢密副使、参知政事。因议新法与王安石不合,退居颍州知州。卒谥文忠。提倡古文,奖掖后进,为北宋古文运动领袖。散文富阴柔之美,为“唐宋八大家”之一。诗学韩愈、李白,古体高秀,近体妍雅。词婉丽,承袭南唐余风。曾与宋祁合修《新唐书》,并独撰《新五代史》。有《欧阳文忠公集》、《六一词》等。