/
愁心欲放放无由,断却牵丝不断愁。
若使纸鸢愁样重,也应难上最高头。
kàn看měi美rén人fàng放zhǐ纸yuān鸢··qí其èr二
chóu愁xīn心yù欲fàng放fàng放wú无yóu由,,duàn断què却qiān牵sī丝bù不duàn断chóu愁。。
ruò若shǐ使zhǐ纸yuān鸢chóu愁yàng样zhòng重,,yě也yīng应nán难shàng上zuì最gāo高tóu头。。